top of page

June 29, 2019

​LẦN ĐẦU ĐẾN NHÀ EM

Anh đến thăm em một buổi chiều

Lần đầu cảnh lạ thấy chưa quen

Ngõ gầy lầy lội ôi, thăm thẳm!

Bất chợt đầy vơi những nỗi niềm

Bước vội qua mau anh chẳng dám…

nhìn vào… em thấy nói sao đây?

Lòng anh bối rối đành an ủi

Đến ngõ nhà em cũng đủ rồi!

Mang nặng đường về nỗi ngẩn ngơ

Anh liền chải chuốt một bài thơ

Vì anh chẳng phải là thi sĩ

Vần điệu câu từ rất đơn sơ

Giấc mộng đêm xuân em có phải

Xa xa văng vẳng tiếng còi tàu

Tinh mơ có vọng hồi chuông thánh

Chúa ở trên cao có mỉm cười ?

Em ạ, lòng anh rất thật thà

Sầu riêng đã trổ nụ đơm hoa

À ơi, khe khẽ anh thầm hát..

Gửi gió vi vu một chút tình

Tự nhủ một ngày anh trở lại

Xin phép vào nhà để gặp em

Cùng nhau hòa khúc tình muôn thuở

Tặng hết cho em cả cuộc đời.

Thạch Thảo

April 24, 2017

TÌNH YÊU

 

Tình yêu như bóng mây

Một lần bay qua đây

Tưởng như là nỗi nhớ

Nào ngờ mưa trên tay

 

Tình yêu như vòng tay

Anh ôm em nồng nàn

Hay đâu vòng tay nhỏ

Chút nồng nàn tan theo

 

Tình yêu như hoa hồng

Bừng nở sáng mùa đông

Tưởng như lòng ấm áp

Nào hay hồng có gai

 

Tình yêu như ngón tay

Dài ngắn cuộc rủi may

Ngón dài tình đi mãi

Ngón ngắn tình qua mau

 

Tình yêu như chờ đợi

Giữa trưa hè nôn nao

Chỉ nắng vàng giỡn sóng

Bên vườn chờ nhà ai

 

Tình yêu như cơn say

Ngủ trong cơn mộng đầy

Một hôm tình thức giấc

Giật mình ai có hay?

Thạch Thảo

April 24, 2017

Kỷ niệm

 

Một người vừa vắng bóng

Một người hoài ngóng trông

Những giây phút tình nồng

Bây giờ còn đâu nữa

 

Một người vừa xa cách

Một người còn vấn vương

Kỷ niệm thời yêu đương

Bây giờ sầu mong nhớ

 

Một người giờ đã chọn

Hạnh phúc là chôn sâu

Những năm tháng bên nhau

Bây giờ là vô nghĩa

 

Một người sầu ở lại

Còn chờ gì mai sau

Yêu mến đã thêm đau

Bây giờ cần chi nữa?

 

Thạch Thảo

April 24, 2017

Bài thơ ghép vần

 

Bài thơ tự nó gieo vần

Tim em tự nó tặng anh một phần

Tặng xong rồi lại phân vân

Nửa thương nửa tiếc bên phần tặng anh

Trái tim này rất mong manh

Mong manh như lá trên cành cây... yêu

Không may anh chẳng nâng niu T

im như chiếc lá liêu xiêu... lìa cành.

Vần thơ không đến hai lần

im anh đã nhận một phần tim em

Phần anh cộng với phần em

Cùng chung nhịp đập êm đềm, em anh

Tim hồng em đã trao anh

Anh đem khóa lại để dành làm tin

Trả công anh đã giữ gìn

Anh chỉ xin một chữ tình thôi em

Thạch Thảo

Please reload

bottom of page