Thạch Thảo
April 15, 2017
Thạch Thảo
Đây mùi Thạch Thảo ngát hương trinh
Đây sắc hoa xưa đã nhạt màu
Đây mùa thu chết anh còn nhớ?
Đây đóa hoa sầu cánh mong manh
Đây màu Thạch Thảo tím vương tơ
Mộng cũ hương xưa lạc chốn nào?
Tao phùng một cõi nơi xa vắng
Hoa dại một đời vẫn liêu xiêu
Gặp mùa thu cũ của năm xưa
Gợi nhớ hoa kia cánh dại khờ
Gặp chút hương thừa mùi Thạch Thảo
Tình Thu đã chết, chết ngây thơ.
Thạch Thảo này anh đã ngắt đi
Một tấm bia tình đã khắc ghi
Mùa thu đã chết anh có nhớ
Thạch Thảo ngày nào hương ngát hương
(Thạch Thảo)
.....
Thơ họa
Thương màu Thạch Thảo thắm hoa trinh
Thương mãi hoa thơm đượm sắc màu
Thương mùa thu ấy làm nhung nhớ
Thương nét hoa chìm khói mỏng manh
Thương mùa Thạch Thảo nhẹ đường tơ
Ngây ngất hồn mơ lạc chốn nào
Mân mê khép lại vào cõi vắng
Một dáng hoa gầy nét liêu xiêu
Thương hoài cảnh cũ cánh hoa xưa
Năm tháng đong đưa hồn gã khờ
Đêm về vương vấn hương Thạch Thảo
Thao Thức nồng nàn viết tình thơ
Thạch Thảo một thời vẫn mang đi
Một cánh hoa lòng luôn khắc ghi
Từng mùa thu đến lòng thương nhớ
Thạch Thảo muôn đời hương thắm hương
(Đỗ Hữu Tài)
April 18, 2017
Núi và Nắng Mai
Anh không là cơn gió
Sao lòng em chơi vơi
Em không là mây trời
Sao hồn anh xanh ngát
Anh không là nốt nhạc
Sao lòng em ngân nga
Em không là sân ga
Sao hồn anh trông ngóng
Thuyền lòng anh nổi sóng
Bên em bờ dịu êm
Vì sao, vì sao vậy
Phải chăng vì tình yêu ?
Tình anh như dáng Núi
Đổ bóng nhờ Nắng Mai
Tình em Nắng Mai hồng
Vươn dài theo bóng Núi
Linh hồn anh bối rối
Linh hồn em ngại ngùng
Thầm thì lời to nhỏ…
Yêu nhau tình đậm sâu…
Thạch Thảo
Lời tri ân Mẹ
Thái Bình là mẹ… bao la
Mẹ là huyền thoại, mẹ là ca dao
Mẹ là dòng sữa ngọt ngào
Lời ru của mẹ xôn xao giấc nồng
Mẹ là một đóa hoa hồng
Mẹ là câu hát bềnh bồng thần tiên
Mẹ là cô giáo dịu hiền
Mẹ là bờ bến bình yên con về
Mẹ là trái ngọt vườn quê
Mẹ là lo lắng bộn bề tháng năm
Mẹ là trăng sáng đêm rằm
Gối êm nệm ấm con nằm đêm đêm
Để con say giấc êm đềm
Âm thầm chân cứng đá mềm mẹ đi
Đường đời mẹ dắt con đi
Sợ con vấp ngã mỗi khi lạc đường
Hãy về bên mẹ yêu thương
Mỗi khi con thấy chán chường chơi vơi
Con còn có mẹ bên đời
Vẫn còn nghe được bao lời thiết tha
Lời mẹ dạy, tháng ngày qua
Ý thơ góp nhặt lời hoa dâng Người
Tặng tất cả những người
Mẹ trên thế gian này
Thạch Thảo
Tình thiên thu
Ngày ấy đâu rồi
Người ấy đâu rồi
Mấy mùa xuân hạ
Mấy mùa thu đông?
Người ấy đi rồi
Về cuối chân trời
Hình sương bóng khói
Tình vào thiên thu
Ký ức rêu phong
Hy vọng vật vờ
Trôi theo dòng suối
Bên bờ nhân gian
Em hỏi điều gì
Anh đáp câu gì
Chỉ còn im lặng
Tiếng đời hư vô
Đất nói câu gì
Câu hỏi muôn đời
Câu gì trời đáp
Muôn đời im thôi
Bóng tối chôn anh
Sương mù lấp em
Bên bờ hiu quạnh
Một cành rong trôi
Người đã đi về
Một cõi xa vời
Tình trần ở lại
Cùng người chơi vơi
Bóng tối mênh mang
Một cõi thênh thang
Cùng mây với gió
Bên bờ hư không
Làm sao anh đáp
Tiếng gì em nghe
Mênh mông sóng vỗ
Tình trời bao la
Tìm đến bên người
Lời cuối cho người
Tình anh vẫn mãi
Cùng người phiêu du
Một vầng trăng bạc
Tình nồng trong mây
Tình nhiều như lá
Tình đầy trong cây
Giấc mềm hoa nắng
Em vào ngủ say
Bốn mùa đi mãi
Theo em tháng ngày
Thạch Thảo