Khấp khểnh đường mây bước lại dừng, Là duyên là nợ phải hay chăng. Vịn hoa khéo kẻo lay cành gấm, Vục nước xem mà động bóng giăng. Lòng nọ chớ rằng mây nhạt nhạt Lời kia này đã núi giăng giăng. Với nhau tình nghĩa sao là trọn, Chớ thói lưng vơi cõ nước Đằng
top of page
bottom of page