Nghe tin con dâu sinh được đứa con trai đầu lòng anh Tư chạy một mạch từ Thủ Đức về Saigon sẵn ghé Bệnh viện Từ Dũ luôn .Vì vui mừng quá nên anh vẫn để nguyên bộ đồ có dòng chữ Grab phía sau lưng chạy thẳng tới bệnh viện . Gởi xe xong rồi anh đọc tin nhắn của thằng con tìm số phòng con dâu mới sinh.
Vừa bước vào phòng thì đã thấy anh chị sui gia nhà gái đến đó tự bao giờ. Thấy anh sui trai bước vào anh sui gái đứng dậy định bắt tay nhưng thấy bộ dạng anh sui trai không được sạch sẽ cho lắm cho nên hơi khựng lại. Anh Tư thấy vậy vội lau bàn tay vô chiếc áo gió rồi chìa ra bắt tay anh sui gái. Ông kia thấy bộ dạng anh Tư như thế nên ngó lơ, anh Tư rút tay lại lòng thấy buồn rười rượi. Vài câu hỏi bâng quơ để phá tan bầu không khí yên tĩnh :
- Thưa chị sui cháu sinh hồi mấy giờ vậy chị ?
- Dạ hồi khuya đó anh sui , mà sao giờ này không thấy thằng Toàn đâu anh ?
- Dạ chắc cháu trên đường tới , nó mới nhắn tin là tôi tới ngay đó chị
- À sẵn có anh sui ở đây , vợ chồng tôi xin cho con gái và cháu tôi được về nhà nghỉ dưỡng để tôi chăm sóc cháu cho.
- Dạ được vậy thì tốt quá. Tôi cám ơn anh chị sui nhiều lắm
- À mà đầy tháng nếu anh rảnh thì ghé nhà tôi dự tiệc
- Dạ để tôi xấp sếp đến dự với anh chị
- Lẽ ra thì đầy tháng phải tổ chức bên nhà anh nhưng mà bên đó chật chội quá nên thôi qua nhà bên tôi làm rộng rãi hơn.
Nãy giờ anh sui gái im lặng bây giờ mới lên tiếng :
- Anh sui à , chuyện sau này học hành hay ăn ở của cháu anh cứ để bên tôi lo
- Dạ anh nói sao thì tôi nghe vậy nhưng mà cũng phải để chúng tôi lo một chút phụ anh
- Không cần đâu , tôi sẽ mua cho nó cây đàn Piano để nó học sau này đỡ cực tấm thân.
Anh Tư nghe nói chạnh lòng nhìn lại bộ dạng mình thì tủi thân nên im lặng, không biết là anh sui gái nói có ý gì , đúng lúc thằng con anh bước vào. Nó gật đầu chào cha mẹ vợ rồi nắm tay anh Tư kéo ra ngoài cửa :
- Trời ơi sao ba không thay đồ ?
- Bị vì ba mừng quá đó con , ba biết rồi thôi con vô thăm vợ con đi !
Thằng con anh bước vô mà mặt mày bí xị không được vui , anh Tư thấy vậy nên cáo từ :
- Thôi xin phép anh chị sui tôi về đây , vô thăm thấy con dâu và cháu nội được mẹ tròn con vuông là tôi mừng lắm rồi.
Nói xong anh Tư bước ra mà không ai đưa tiễn , thằng con anh lo ôm đứa con nựng nịu không ngó ngàng gì tới anh , lòng anh buồn không thể tả .Đôi mắt đỏ hoe , nước mắt lưng tròng anh cảm thấy bị xúc phạm. Nghèo là một cái tội sao ???
Nghe tiếng khóc của đứa bé sinh linh bé bỏng thằng con anh ôm nó vào lòng hôn hít hôn để , lúc đó cái cảm giác tình phụ tử thiêng liêng trỗi dậy , nó nghĩ ngay đến cha nó hồi nãy lầm lũi chào mọi người ra về mà không ai đưa tiễn nó cảm thấy có lỗi, nó đưa con cho vợ rồi tất tả chạy ra ngoài.
Tại bãi gởi xe khi anh Tư vừa dắt xe ra khỏi cổng thì thằng con anh từ trong bệnh viện chạy ra ôm chầm lấy anh giọng nghẹn ngào :
- Con xin lỗi ba ...con sai rồi ...con hứa sẽ đưa vợ con về nhà mình ba ạ !!!
Hai cha con ôm nhau giữa trời nắng chan chan ngoài sân bệnh viện.
Dinh van Son