Ba vạn sáu ngàn ngày là mấy, Cảnh phù du trông thấy đã nực cười. Thôi công đâu chuốc lấy sự đời, Tiêu khiển một vài chung lếu láo. Ðoạn tống nhất sinh duy hữu tửu, Trầm tư bách kế bất như nhàn. Dưới thiều quang thấp thoáng bóng Nam san, Ngoảnh mặt lại cửu hoàn coi cũng nhỏ. Khoảng trời đất cổ kim, kim cổ, Mảnh hình hài không có, có không. Lọ là thiên tứ, vạn chung.
Uống rượu tiêu sầu bài 2
Thế sự thăng trầm quân mạc vấn, Yên ba thâm xứ hữu ngư châu. Vắt tay nằm nghĩ chuyện đâu đâu, Ðem mộng sự đọ với chân thân thì cũng hệt. Duy giang thượng chi thanh phong, Dữ sơn gian chi minh nguyệt. Kho trời chung, mà vô tận của mình riêng. Cuộc vuông tròn phó mặc khuôn thiêng, Ai thành thị, ai vui miền lâm tẩu. Gõ nhịp lấy, đọc câu “Tương tiến tửu”: “Quân bất kiến; Hoàng Hà chi thuỷ thiên thượng lai, Bôn lưu đáo hải bất phục hồi.” Làm chi cho mệt một đời
* Tiêu đề bài 1 trong Văn đàn bảo giám chép là Chén rượu tiêu sầu. Sự nghiệp thơ văn Nguyễn Công Trứ lại cho là của Nguyễn Công Trứ với tiêu đề Vịnh nhàn.
* Tiêu đề bài 2 trong Văn đàn bảo giám chép là Chán đời, Việt Nam ca trù biên khảo chép là Nghĩ đời mà chán.
Nguồn: Cao Bá Quát toàn tập - tập 1, Trung tâm Nghiên cứu quốc học, NXB Văn học