Tục ngữ là thể loại văn học dân gian nhằm đúc kết kinh nghiệm, tri thức của nhân dân dưới hình thức những câu nói ngắn gọn, súc tích, có nhịp điệu, dễ nhớ, dễ truyền.Nội dung tục ngữ thường phản ánh những kinh nghiệm về lao động sản xuất, ghi nhận các hiện tượng lịch sử xã hội, hoặc thể hiện triết lý dân gian của dân tộc.
Ă
Ăn cỗ đi trước,lội nước đi sau
Ăn kĩ no lâu,cày sâu tốt lúa.
Ăn cây nào, rào cây đó.
Ăn quả nhớ kẻ trồng cây,ăn khoai nhớ kẻ cho dây mà trồng
Ăn cháo,đá bát.
Ăn chưa no,lo chưa tới.
Ăn cơm mới,trò chuyện cũ
Anh em như thể tay chân
B
Bán anh em xa, mua láng giềng gần.
Bênh lý không bênh thân.
Bốn bể một nhà
C
Có công mài sắt, có ngày nên kim.
Cái khó ló cái khôn
Chị ngã, em nâng.
Cây muốn lặng mà gió chẳng đừng.
Cọp chết để da, người ta chết để tiếng.
Cây ngay không sợ chết đứng.
Chết vinh còn hơn sống nhục.
Chết đứng còn hơn sống quỳ.
Chân cứng đá mềm.
Cái răng,cái tóc là góc con người.
Chết trong còn hơn sống đục.
Chớ thấy sóng cả mà rã tay chèo.
Cáo chết ba năm quay đầu về núi.
Của một đồng, công một nén.
Chân cứng đá mềm.
Chuột sa chĩnh gạo.
Chung lưng đấu sức
Chân yếu tay mềm
Chớ dung kẻ gian, chớ oan người ngay
Con hơn cha là nhà có phúc
Con không nghe mẹ nghe cha, mắm không ưa muối thì ắt là đổ đi
Con có cha như nhà có nóc
Cày sâu cuốc bẫm
Chết trong còn hơn sống đục
Còn nước, còn tát
Đ
Đói cho sạch, rách cho thơm.
Đi một ngày đàng học một sàng khôn.
Đèn nhà ai nhà nấy rạng.
Đi với phật thì mặc áo cà sa, đi với ma thì mặc áo giấy.
Đi hỏi già, về nhà hỏi trẻ.
Đổi trắng thay đen.
Đúng mũi chịu sào.đa đa ích thiện
G
Gieo gió gặt bão
Góp gió thành bão
Giấy rách phải giữ lấy lề.
Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng.
Giận quá mất khôn.
Gừng càng già càng cay.
Ghét của nào trời trao của nấy.
Gậy ông đập lưng ông.
Gạo chợ,nước sông,củi đồng,nồi đất.
Giấu đầu hở đuôi.
Gừng cay muối mặn
Gió bấc hiu hiu, sếu kêu thì rét.mui xanh đầu làng cười phê
K
Khôn đâu tới trẻ, khỏe đâu tới già.
Khôn không qua lẽ, khỏe chẳng qua lời.
Khôn nhà dại chợ.
Khéo ăn thì no, khéo co thì ấm.
Không làm sao nên.
Kính lão đắc thọ.
Kính trên nhường dưới.
Không có lửa làm sao có khói.
Kiến tha lâu cũng đầy tổ.
Kề địt mẹ mày
L
Lá rụng về cội
Lá lành đùm lá rách
Liệu cơm gắp mắm.
Lùi một bước tiến ngàn dặm
Lửa thử vàng, gian nan thử sức
Lời nói chẳng mất tiền mua lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau
Lời nói là đọi máu, lời nói là gói vàng
Lòng tham vô đáy
M
Một cây làm chẳng nên non ba cây chụm lại nên hòn núi cao
Một điều nhịn chín điều lành .
Một giọt máu đào hơn ao nước lã.
Môi hở răng lạnh.
Một con ngựa đau, cả tàu bỏ cỏ.
Một con chim én không làm nên mùa xuân.
Một câu nhịn, chín câu lành .
Mất lòng trước, được lòng sau.
Muốn gì được nấy
Mạnh vì gạo, bạo vì tiền.
Một miếng khi đói bằng một gói khi no.
Muốn ăn thì lăn vào bếp.
Muốn biết phải hỏi, muốn giỏi phải học..
Một mặt người bằng mười mặt của.
Mềm nắn, rắn buông.
Mềm quá thì yếu, cứng quá thì gãy.
Một người biết lo bằng kho người làm
.Mũi dại, lái phải chịu đòn.
Muốn ăn cá cả phải thả câu dài.
Mưu sự tại nhân thành sự tại thiên.
Mau sao thì nắng,vắng sao thì mưa
Mưa tháng ba hoa đất, mưa tháng tư hư đất
Mống đông vồng tây, chẳng mưa dây bão cũng giật
Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổMưa dầm thấm lâu
Miếng ăn là miếng nhục
Một miệng thì kín, chín miệng thì hở
Mèo què bị trận chó đòi
Mất lòng thánh, được lòng thần
N
Năng làm thì nên.
Nước chảy về nguồn, lá rụng về cội.
Nước lã không khuấy nên hồ.
Nước đến chân mới nhảy
Nước chảy đá mòn.
Nói có sách, mách có chứng.
No mất ngon, giận mất khôn.
Nhà sạch thì mát, bát sạch ngon cơm
Nhà giàu đứt tay bằng ăn mày đổ ruột
Người sống hơn đống vàng.
Nghèo sinh bệnh, giàu sinh tật.
Người đẹp vì lụa, lúa tốt vì phân.
Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.
Nhất canh trì,nhị canh viên, tam canh điền
Nhất nước, nhì phân, tam cần, tứ giống
Nhất thì, nhì thục
Người ta là hoa đất
Người thanh tiếng nói cũng thanh, chuông kêu khẽ đánh bên thành cũng kêu
Nước lã mà vã nên hồ, tay không mà nổi cơ đồ mới ngoan
Nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò
O;Ơ
Oán không giải được oán
Oan có đầu, nợ có chủ
Oan oan tương báo , dỉ hận miên miên
Ở hiền gặp lành, ở ác gặp ác
Ở bầu thì tròn, ở ống thì dài.
Ở chọn nơi, chơi chọn bạn
P
Phòng bệnh hơn chữa bệnh.
Phúc bất trùng lai, hoạ vô đơn chí.
Phú quý sinh lễ nghĩa , bần cùng sinh đạo tặc
Q
Quả báo nhãn tiền
Quân tử nhất ngôn
R
Rau nào sâu nấy.
Ruộng bề bề chẳng bằng nghề trong tay.
Rừng nào cọp nấy
Rừng vàng biển bạc
S
Sinh nghề tử nghiệp
Sinh lão bệnh tử
Sông có khúc, người có lúc
Sóng Trường Giang, sóng sau đập sóng trước
Sai một li đi một dặm
Sông sâu sóng cả chớ ngã tay chèo
Sóng trước đổ đâu, sóng sau đổ đó
Sáng ướt áo, trưa ráo đầu
T
Tấc đất tấc vàng
Tai vách mạch rừng
Tay làm hàm nhai, tay quai miệng trễ
Tiên học lễ hậu học văn
Tiền nào của nấy
Tốt danh hơn lành áo
Tốt gỗ hơn tốt nước sơn
Tham giàu phụ khó, tham sang phụ bần
Thất bại là mẹ thành công
Thắng làm vua thua làm giặc
Thương người như thể thương thân
Trăng quầng thì hạn, trăng tán thì mưa
Trâu chậm uống nước đục
Thắng không kiêu, bại không nản
Trống đánh xuôi, kèn thổi ngược
Thẳng như ruột ngựa
Thùng rỗng kêu to
Thuốc đắng dã tật, sự thật mất lòng
U
Uống nước nhớ nguồn.
V
Vỏ quýt dày có móng tay nhọn
Vắng chủ nhà gà vọc niêu tôm
Vàng thật không sợ lửa
X
Xa mặt cách lòng
Xa nhà cách trường
Y
Yêu nhau yêu cả đường đi ghét nhau ghét cả tông chi họ hàng
Yêu nên tốt, ghét nên xấu
Yêu nhau cau sáu bổ ba, ghét nhau cau sáu bổ ra làm mười
Yêu nhau lắm, cắn nhau đau
Nguon Wikiquote